Hiển thị các bài đăng có nhãn Ánh Sáng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ánh Sáng. Hiển thị tất cả bài đăng

1 thg 9, 2010

Digital Control of Power Factor Corrected Power Supply


Olin Lathrop, Embed Inc.
Last modified 22 August 2008

Covered by US patent 7,411,378


Abstract

This paper discusses new approaches to controlling power factor correcting switching power supplies, made possible by the availability of low cost 16 bit microcontrollers with substantially more processing power than the previous generation. Replacing analog control electronics with digital processing power allows for wholly new control schemes not possible before.

The main focus of this paper is applying such techniques to power factor correction. It will be shown that feedback of the current is not required with the availability of divide and square root operations.

Examples will be shown using a Microchip dsPIC 30F2010 microcontroller. Details of this particular implementation will be presented.

This paper assumes you are familiar with electronics and have a basic understanding of switching power supplies, although a brief introduction to power factor correction is provided.

Introduction and Background

Traditional AC to DC power supplies, both switching and linear, usually start with a full wave bridge feeding a large energy storage capacitor as shown in figure 1.

The capacitor is fully charged twice per power line cycle at the peak of the full wave rectified sine wave. A heavy pulse is drawn from the power line just before each peak, and no current at all at other times. The load is powered from the stored energy in the capacitor between the power line peaks. A sufficiently large capacitor maintains the load voltage constant to the level required by the load.

Figure 2 shows the various voltages and currents resulting from a simulation of the circuit in Figure 1. The power line voltage was 115V RMS at 60Hz, the capacitor was 500uF, and the load a 250 ohm resistor.


Figure 2

The green trace shows the AC power line input voltage. The red trace shows the current drawn by the full wave bridge circuit of Figure 1, with the blue trace showing the voltage on the storage capacitor. The power into the load in Figure 1 is about 100W in this example. The orange trace shows the current that would be drawn by a purely resistive 100W load connected directly to the power line.

Note that although the load being powered in Figure 1 is resistive, the load presented to the power line is far from resistive. A 100W resistive load would draw 870mA RMS with peak currents of only 1.23 amps. As can be seen from Figure 2, the full wave bridge draws peak currents exceeding 10 amps at the same power level.


What's the big deal?

OK, that's a legitimate question. After all, full wave bridges and AC power lines have been around nearly since neolithic times and the world hasn't come to a stop. Just about all current televisions, VCRs, computers, and other electronic equipment contain a full wave bridge to make a DC voltage that is the input to one or more switching power supplies. The switching power supplies then provide the regulated DC voltages used by the rest of the system.

But, this is also the problem. Advances in power semiconductors and availability of cheap off the shelf control chips have made the popularity of switching power supplies explode in recent years. There are now many more of them than just a few years ago, and they now handle higher and higher power levels. The problems caused by these schemes have gone from a curiosity, to a minor annoyance, to a significant enough problem to get the attention of regulating agencies.

Regulations have already been enacted in the EU that constrict how far load current may deviate from a pure sine in phase with the voltage for some types of loads. These regulations will likely get tighter in the future, be applied to smaller loads, and spread to other regions.

Specifically, here are some problems:

  • The generators at power plants inherently produce sine wave voltages. These generators function most efficiently when the load currents are also sine waves. Among other things, it allows for a constant torque on the generator shaft, minimizing mechanical stresses. If all the power was drawn as a short spike twice per line cycle, it would be like hitting the generator with a hammer twize per revolution. These generators are large machines capable of handling megawatts and powering whole cities, so that would be a large hammer indeed.
  • Transformers and other power handling equipment can only handle currents up to some maximum peak level. A sine wave load current minimizes this peak current for a given power level. Conversely, more power can be delivered with the same equipment at the same peak currents when the load current is a sine wave. In the example of Figure 2, the peak current drawn by the full wave bridge was about 8.5 times higher than the peak current of a sine wave load at the same power level.
  • Many of the losses in the power delivery and transmission system are proportional to the square of the current. A load that draws its power as large current spikes has a higher average squared current than a sinusoidal load. This causes wasted power in the transmission system.
  • A non-sinusoidal load on the power line eventually causes the power line voltage to deviate from a pure sine because the power line does not have zero impedence. These non-sinusoidal voltages cause additional inefficiencies in transformers and other equipment.
  • Any deviation from a pure sine wave means the signal contains harmonics, or other higher frequencies than the 60Hz power frequency. Large short spikes contain significant harmonic content at high frequencies. Some of these frequencies are in the radio range, causing power lines to act as radio transmitting antennas. This can interfere with radio communication and other nearby electronic equipment. If you think this is just a theoretical argument, try holding an AM radio near the power line coming into your house or near the fuse box.

What's the solution?

One approach is to insert a passive filter between the power line and the equipment drawing power in short spikes. The power line is then presented with a somewhat "smoothed out" load current. This kind of filter can be effective at reducing the radio frequency harmonics to acceptable levels, but would require prohibitively heavy, large, and expensive inductors to make the load appear anything near sinusoidal.

Current regulations specify the maximum level of radio emissions allowed from electronic equipment. Manufacturers generally install small passive filters at the power input. These reduce radio interference but do little to address the other problems mentioned above.

The same advances to power semiconductors that have lead to a proliferation of circuits that cause the problems mentioned above have also made a new solution feasible. This solution is generally called power factor correction, often abbreviated PFC.


The ABCs of PFC

Power factor correction (PFC) is an active electronic technique to present a "nice" sinusoidal load to the power line regardless of the final load's characteristics.

There are a number of topologies for achieving this, with active research on many fronts. The examples in this paper focus on the boost-buck topology.

The PFC part is performed by a boost converter taking the raw rectified AC line as input. The boost converter switches at many times the power line frequency such that the power line voltage changes relatively little between each boost pulse. The boost converter produces a voltage somewhat higher than the highest peak of the AC input line. For each boost pulse, the average current drawn from the AC line for that pulse interval is proportional to the instantaneous AC line voltage. The current drawn from the AC line is therefore sinusoidal and in phase with the voltage. In other words, the load on the AC line appears resistive, which is the ideal case.

However, if the current drawn from the AC line is dictated by the AC line voltage, how is the boost switcher output voltage regulated or even controlled at all? The answer is that it is controlled, but much more slowly than at each switching pulse. In other words, the resistance of the resitive load presented to the AC line is slowly varied according to the demands of the final load. The line current is still mostly proportional to the line voltage, but this proportionality "constant" is slowly varied over a number of line cycles.

The output of the boost switcher is therefore a DC voltage a bit higher than the AC line peak voltage with significant ripple at twice the line frequency. This supply voltage is rarely useable directly. Most electronic circuits require a much lower and well regulated voltage. This is where the "buck" part of the boost-buck topology comes in. The boost output voltage becomes the input to a traditional buck regulator, which produces the regulated supply voltage used by the electronic circuit.


The test platform circuit

The purpose of this paper is to discuss digital techniques of controlling a PFC circuit. A test platform was built to allow experimenting with different algorithms. This section describes the test platform, which will be used as the basis for subsequent discussion. The descriptions below refer to the schematic.

Page 1, Input power

AC line power comes in at the top left to P1, P2, and P3. The circuit of R1, C1, D1, D2, C2, and D3 is a small charge pump to light LED D3 when input power is on. It is for safety and convenience and serves no other purpose.

The rest of the test board is isolated from the AC line by T1. This is for safety and convenience for experimenting and taking measurements. Real "production" PFC circuits are typcially connected directly to the AC line. Isolation, if necessary at all, is done at a later stage. For the rest of the circuit, the output of the T1 winding between pins 4 and 6 is considered the AC line.

The circuit immediately below and to the left of T1 only serves to light the LED D10 when the power is switched on. It is for safety and convenience and serves no other purpose.

R5 is a current sensing resistor, with P8, P9, and P11 test points for measuring the (isolated) AC line voltage and current.

C11, L1, and C12 are a filter to reduce the high frequency switching noise driven back onto the AC line.

D17, D18, D22, and D23 are the full wave bridge, producing the ACRECT line. This is the full wave rectified AC line that is the input to the PFC boost switcher.

The circuit in roughly the lower right quadrant produces several low voltage supplies derived from a 6.3V secondary of T1. These voltages are used to power the digital logic, the boost FET gate voltage, and the opamp used to drive the microcontroller A/D inputs. The terminal block connections "Aux +12V In", "Aux GND", and "Aux -12V In" allow the low voltage circuitry to be powered and tested with the AC line off. The diodes in series with these inputs allow the external +-12V supply to remain connected and on even when the AC line is switched on.

The small circuit in the top right corner provides the floating supply voltage for driving the buck gate FET. The "200V" line is the output of the PFC boost switcher, which is kept at a nominal 200V level. A P channel FET is used as the buck switching element, so the gate drive supply is about 16 volts negative with respect to the 200V line tied to the FET source pin.


Page 2, Boost converter

This is the boost converter that takes the full wave rectified AC line as input and produces a nominal 200V output. This is about as simple as it gets, even though this is the circuit that performs the actual power factor correction. The gate of the switching element Q1 is controlled by the BOOSTGATE signal entering at lower left. BOOSTGATE is driven directly by the microcontroller. Note the total lack of any kind of analog PFC control, including any current sense. All the control functions are implemented as firmware in the microcontroller, which will be discussed in a later section.

A fast recovery diode was chosen for D24 to allow for possible experimentation with continuous conduction mode. The algorithm discussed here uses discontinuous conduction at a fixed pulse frequency, and D24 has no need to be fast recovery in this case.


Page 3, Buck converter

This page shows the buck converter that starts with the weakly regulated nominal 200V output of the PFC boost switcher and produces a well regulated 12V out as an example.

This page looks a lot more complicated than it is, mostly because high side P channel FET drivers seem to be unavailable for some reason. An N channel FET driver could be used, except that such parts specifically drive the output low to ensure the N channel FET is off during power up. This would turn a P channel FET on during power up.

All the parts at the left and top of the page form a P channel FET driver. The details of this circuit aren't relevant to the overall discussion. The important part is that the FET gate is driven with high switching current from the 200V rail to about 10V less in response to the BUCKGATE signal going from 0 to 5V. The circuit also has the useful feature of no quiescient current when BUCKGATE is low and Q5 is off. The BUCKGATE signal is driven directly by the microcontroller.

R16, R17, and Q9 produce the BKPDONE signal into the microcontroller. This signal is driven low when diode D27 is reverse biased. This indicates that the flyback period of the previous buck pulse has ended. D27 is not a fast recovery diode, and a new pulse must not be started when it may still be conducting from the previous pulse.


Page 4, control processor

This page shows how the dsPIC 30F2010 microcontroller is connected.

At the left side, three analog voltages and a spare input are scaled to 0-5 volt range, then driven onto 4 separate A/D input pins. The three voltages (rectified AC line, 200V intermediate supply level, and final output voltage) along with the BKPDONE digital signal are the only inputs into the controller during normal operation.

The "motor control" PWM module of the dsPIC is used to produce the BOOSTGATE and BUCKGATE signals. These directly control the boost and buck FET gate drivers. These are the only outputs of the controller during normal operation.

The ICD-2 in-circuit debugger interface in the lower right corner, and the RX and TX serial lines are for debugging and to aid in experimentation. Neither is required for normal operation.


Page 5, Host interface

This page shows the electrical details of how the 0-5V processor TX and RX signals are converted to the host serial RS-232 port. The host serial interface was provided on the test platform to allow for data collection and easy experimentation. A serial interface would certainly not be needed on a "production" PFC controller.

Power factor correction details

This section describes the details of the power factor correction algorithm. The job of this algorithm is to control the boost converter switching element such that the boost converter produces a nominal 200V internal supply while presenting a resitive load to the AC line.

The use of digital computation instead of analog electronics to control a PFC switcher allows for different control schemes than are feasible in the analog domain. The algorithm presented here is an example of one such scheme.

The boost switcher is run in discontinuous mode at a fixed frequency of 25KHz. Discontinuous refers to the fact that the current thru L2 goes to zero for some time between each switching pulse. In other words, there is always some dead time between adjacent pulses.

The fixed frequency of 25KHz means that a new pulse is started every 40uS. The only variable that can be controlled per pulse is how long Q1 is left on for to charge up L2. This, together with the ACRECT voltage and the 200V line voltage define all the dynamic parameters of the pulse.

The symbols used in subsequent discussions and equations are:

T1 = inductor charge time

T2 = inductor discharge time

Ti = total pulse duration (T1 + T2)

Tp = pulse period (40uS in example)

L = inductor inductance (2mH in example)

Vac = instantaneous rectified AC line voltage

Vo = output voltage (nominal 200V in example)

Imax = maximum inductor current during pulse

R = load resistance presented to the AC line

Figure 3 shows some of these symbols in a diagram of a pulse.


Figure 3
Click on figure to see animation over time.

Figure 3 diagrams an example boost pulse. The values are for the test platform circuit with 115V AC input at the peak of a power cycle with an average power draw of 14 watts. You can click on the figure to see an animation of the pulse parameters as they vary over time as a function of the rectified AC line input voltage.

During the T1 interval, the switching element Q1 is on and the inductor is being charged up from the AC line voltage. The slope of the current during T1 is therefore proportional to the line voltage. Q1 is switched off at the end of T1. The inductor current then has no place to go except thru D24 onto the 200V internal power rail. The slope during T2 is proportional to the difference between the 200V rail and the instantaneous AC line voltage.

The red line shows the average current during the pulse time Ti. The green line shows the same current averaged over the whole pulse interval Tp. This is the average current drawn from the AC line, and is the value that must be kept proportional to the AC line voltage by the PFC algorithm.

The problem therefore for each pulse is: Given the current values of Vac, Vo, and R, determine T1. The solution is:


Note that 2, Tp, and L are constants, and that R is varied slowly by a seperate control algorithm. For the purpose of determining T1 each pulse, the equation can be re-written:


Where K is an arbitrary proportionality factor adjusted by another algorithm to control the 200V internal supply voltage. As long as K is changed slowly compared to the 120Hz full wave rectified power line, the current drawn from the line will be proportional to its voltage each Tp interval.

In fact, the values of L, Tp, and the resulting value of R are never computed nor known to the algorithm controlling the 200V internal supply. It simply adjusts K directly to achieve the desired result. If the 200V supply sags, K is adjusted upwards. If it is too high, K is adjusted downwards.


dsPIC details of T1 computation

This section discusses the details of the dsPIC implementation to solve for T1 every 40uS.

In this example, the dsPIC is run at 40MHz, which is 1/3 of its maximum speed. Even at this speed, there are 400 instruction cycles available per 40uS pulse period (25KHz pulse frequency). This is considerably more than adequate to perform the various computations for the PFC, control of the 200V internal supply, and the output buck switcher. Running the dsPIC at its full speed would therefore immediately allow for 75KHz switching frequency without any changes. It should be possible to achieve 100KHz switching speed (300 instructions) and still perform all computations each pulse interval.

The A/D sample time is ended and conversions begun at the start of each 40uS period. This also coincides with the start of the boost pulse, or time 0 in Figure 3.

An interrupt is generated when all A/D conversions are complete. The computation of T1 is performed during this interrupt. Channel 1 of the motor control PWM module is used to generate the boost FET gate signal, so the T1 result must be loaded into the PDC1 special function register before the start of the next pulse period.

This algorithm relies on the dsPIC's fast multiply capability. It can multiply two 16 bit values to produce a 32 bit result in a single instruction cycle. It also has hardware assist so that a 32 by 16 into 16 bit divide can be performed in 18 instruction cycles. The values Vo, Vac, K, and T1 are all 16 bit unsigned integers. The intermediate value of (Vo - Vac) * K is a 32 bits wide, which again becomes a 16 bit value after division by Vo.

Special care must be taken to ensure that the result of the division by Vo fits into a 16 bit number. This is done by scaling the denominator (Vo) up by factors of 4 until it exceeds the high 16 bits of the numerator. The number of times the denominator was multiplied by 4 is remembered, and the result of the square root is multiplied by 2 (shifted left one bit) the same number of times to compensate. Due to the dsPIC's barrel shifter, this last operation is performed in a single cycle.

The square root routine is the only part of the computation that had to be done "in software". Since the value to take a square root of is a 16 bit integer, the result is always an 8 bit integer. For now this routine is implemented by brute force, looping once for each of the 8 result bits. This could be optimized for a production implementation pushing the maximum possible pulse frequency.

The section of code that performs the T1 computation is shown below. The SQRT routine is not shown, but it computes the square root of the unsigned value in W0 and writes the result back to W0.

One additional detail is that Vo is computed as the measured 200V supply value plus the diode drop caused by D24. This is because the 200V line is measured, but Vo for the sake of the equation is the voltage on the other side of the diode. This is a minor tweak that is probably irrelevant compared to other system noise, but only costs two cycles.

         mov     ad_200v, w2 ;get 200V internal supply reading
mov #diodead, w1 ;get diode drop voltage
add w2, w1, w2 ;make effective boost switcher output voltage in W2
mov w2, vo ;save it

mov ad_acrect, w1 ;get rectified AC voltage reading
mov #acrmul, w0 ;get mult factor to convert to 200V reading scale
mul.uu w0, w1, w0 ;make AC rectified voltage in 200V scale in W1
sub w2, w1, w0 ;make boost voltage difference in W0
bra nn, 1f ;result is zero or positive ?
clr w0 ;negative, clip at 0
1:
;
; The effective boost output voltage has been saved in VO, and the boost
; difference voltage computed in W0. W0 is guaranteed to be in the range
; of 0 to AD_FSCALE, in the same units as the 200V supply A/D reading.
;
sl w0, #4, w0 ;scale for better range
mov k, w1 ;get current proportionality value
mul.uu w0, w1, w0 ;mult by proportionality value into W1,W0
mov vo, w2 ;get boost output voltage
;
; W1:W0 contain the value to be divided by W2. The square root of
; the quotient will be the new value to write the PWM duty cycle
; register.
;
; However, the divide can only produce a 16 bit quotient. To
; guarantee the answer will fit into 16 bits, the denominator
; in W2 is successively multiplied by 4 until it exceeds the
; high word of the numerator in W1. The square root of the
; quotient is then shifted left 1 bit for each 2 the denominator
; was shifted left. This recovers the scale of the orignal
; quotient.
;
clr w3 ;init number of times denominator shifted left by 2
1: ;back here to check if quotient fits in 16 bits
cp w1, w2 ;compare high word of numerator with the denominator
bra ltu, 2f ;quotient will fit into 16 bits ?
sl w2, #2, w2 ;multiply denominator by 4
inc w3, w3 ;count one more time shifted
bra 1b ;back and check for 16 bit fit again
2: ;quotient will now fit into 16 bits

repeat #17
div.ud w0, w2 ;divide by output voltage into W0

mcall sqrt ;take square root to make scaled pulse width in W0
sl w0, w3, w0 ;restore original scale

mov maxduty, w1 ;get max allowed duty cycle value
cp w0, w1 ;compare computed duty cycle to max
bra leu, 1f ;computed duty cycle is within range ?
mov w1, w0 ;no, set to max allowed
1: ;clipped duty cycle value is in W0

mov w0, Pdc1 ;set boost switcher pulse width for next PWM period
;
; The pulse width has been set for the next PWM period.
;

200V internal supply regulation

The main focus of the test unit and the investigation was the PFC function. The other functions were implemented to serve as a testbed for the PFC function, and are not optimized nor claimed to be particularly clever. The regulation of the internal 200V supply is therefore only discussed briefly. It's implementation is merely intended to be "good enough".

The important point of the 200V supply regulator is that it must not respond to individual 1/2 power line cycles. If it did, it would defeat the PFC function.

This also means that the energy storage capacitance on the 200V supply must be higher than if it were fed directly from the full wave rectified AC line. This would allow the capacitors to be recharged every 1/2 power line cycle. However, since the 200V supply controller must only respond to load changes over several power line cycles, the capacitors need to be considerably larger. This is one of the costs of a PFC implementation with unpredictable load. In this example, a total of 450uF was used (C15, C16, and C17).

To guarantee a sufficiently slow response, the measured level of the 200V line is low pass filtered before being presented to the controller. A three pole low pass filter is used. Each iteration, the value of each stage is moved 1/64 closer to its input value. The step response of the overall 3 pole filter is shown in Figure 4.


Figure 4

The filter constant (1/64) is deliberately the reciprocal of a power of 2 so that a multiply or divide can be accomplished by a bit shift, which the dsPIC can perform in a single cycle. A shift of 6 bits was chosen because this is the most a 10 bit A/D value can be shifted left and still fit in a 16 bit integer.

To not react much to individual power line cycles, the step response must be small after 1/2 power line cycle. At the 25KHz pulse rate, there are about 208 pulses in a 1/2 power line cycle. However as can be seen from Figure 4, the step response is over 60% after 208 iterations.

The solution used was to perform 50 filter iterations per 1/2 line cycle, which results in a step response of only 5% during that period. As a result, a filter operation is only performed every 4 or 5 pulses. The time since the last filter iteration is accumulated every pulse, and a new filter iteration performed when this time exceeds 1/50 of a 1/2 line cycle. This value in instruction cycles is precomputed by assembly time operations. When a new filter operation is performed, this value is subtracted from the accumulated time instead of resetting the accumulated time to zero. This guarantees the long term accuracy of the filter iteration frequency, although the period between iterations varies between either 4 or 5 pulses.

The result of the low pass filtered 200V supply voltage is compared to the desired value (200V) and K is adjusted accordingly. Again, K needs to be adjusted smoothly, so only small changes are made each filter iteration. The error (measured and filtered 200V supply value minus the desired value) is processed in two ways to produce incremental changes for K.

First, the direct error value times a fixed scale factor, GAINI, is subtracted from K. This means K is decreased if the 200V supply level is too high, and increased when it is too low.

Second, the derivative of the the error times a fixed scale factor, GAINP, is subtracted from K. This has the effect of dampening overshoots and undershoots. In other words, if the supply voltage is already heading in the right direction, don't change K as much as you would based on just the instantaneous value of the supply voltage alone.

The GAINI and GAINP values are assembly constants, and are adjusted up front. Their values select a tradeoff between the reaction time to transient load conditions, and the resulting size of the voltage excursions caused by those transients. In a nutshell, the GAINI and GAINP terms form a PI controller.

Since the incremental changes to K each filter iteration can be quite small, an additional 16 fraction bits are maintained for K. These fraction bits are only used by the K adjustment mechanism. The PFC algorithm uses only the upper 16 bits.

Results

Figure 5 shows the AC line voltage and current. For the purpose of the PFC circuit, the AC line voltage is actually the output of the transformer winding between pins 4 and 6.


Figure 5

The top trace was measured from the "AC ref" to the "AC volt" test point, which is the AC line voltage from the point of view of the PFC circuit. Its scale is 50 volts/division.

The bottom trace is the voltage measured accross the current sensing resistor R5, filtered by a 2Kohm resistor and 100nF capacitor. This was done because the individual switching pulses are not fully attenuated by the C11, L1, and C12 filter. The remaining switching noise looked like a haze on the scope surrounding the current trace, making it difficult to see the real current waveform. The extra filter has a rolloff frequency of about 800Hz. This means it has little effect on the 60Hz signal up to the 10th harmonic, which is quite sufficient to see the general shape of the curve. The scale of the bottom trace is 200mA/division.

Clearly the current mostly follows the line voltage, meaning that PFC is being performed. There are also some noteable discrepancies:

  • The voltage waveform itself is not a pure sine. The tops of the sine waves are visibly flattened. This is solely due to transformer T1. However, the PFC algorithm doesn't rely on a particular wave shape, and should make the input current follow the input voltage regardless.
  • The current is leading the voltage a small amount. This is probably due to the filter capacitors C11 and C12, but has not been verified.
  • The tip of the current waveform is even more flattened than the voltage waveform. The cause of this has not been determined yet and requires further investigation. The boost inductor L2 may be getting overloaded at the highest current levels.

Figure 6 shows the same signals with PFC disabled as a comparison. The boost switcher is never turned on, so the internal 200V supply line is just the full wave rectified AC line thru L2 and D24. The same load is connected to the 12V regulated output of the buck switcher.


Figure 6

The relatively high impedence of transformer T1 and the high current draw at the tips of the waveform cause the voltage tips to be almost completely flattened. If the AC line voltage had a lower impedence, the current waveform would look more like the current in Figure 2. In any case, Figure 6 illustrates the highly non-sinusoidal current drawn by a traditional full wave bridge, and shows a clear contrast to Figure 5.

Conclusion

Direct digital control of switching power supplies and power factor correction circuits is here to stay, and will probably become the predominant method well within a decade. Control by a digital processor allows for new algorithms not workable with analog electronics.

The PFC algorithm shown here is one such case. The PFC current feedback path is eliminated with the use of more computational power. While there are additional points to be investigated, the basic algorithm was demonstrated to work.

As processing power gets faster and cheaper relative to the power electronics it controls, more and more secondary effects can be modeled and corrected for. The algorithm presented here is only the beginning.

Chuyên nghiệp hóa kỹ thuật âm thanh - ánh sáng

Chuyên nghiệp hóa kỹ thuật âm thanh - ánh sáng


Tags: Phúc Thành, Cục NTBD, Cục Nghệ, kỹ thuật âm thanh, hệ thống âm thanh, Nghệ Thuật Biểu Diễn, chuyên nghiệp hóa, ánh sáng, đào tạo, sử dụng, kỹ năng, khóa, học, hợp

Cục Nghệ thuật Biểu diễn (NTBD), Công ty cổ phần Phúc Thành phối hợp với Cục NTBD đã mở ""Khóa đào tạo kỹ năng sử dụng hệ thống âm thanh, ánh sáng biểu diễn chuyên nghiệp"".

Chuyen nghiep hoa ky thuat am thanh anh sang

Chương trình khai mạc SEA Games 22 phần ánh sáng được nhận xét là ""hoàn hảo"".

Tại buổi họp báo chiều qua, BTC cho biết đã nhận được đăng ký của 165 học viên thuộc 66 đơn vị trong cả nước. Những địa phương xa xôi như Lạng Sơn, Đăk Lăk, Bình Thuận cũng cử các cán bộ kỹ thuật tham dự khóa đào tạo. Đối tượng tham gia học đa phần còn trẻ, ở độ tuổi từ 25 đến 35, đang trực tiếp phục vụ kỹ thuật âm thanh, ánh sáng của các đơn vị.

Điểm nổi bật của khóa học này so với những khóa đào tạo tương tự (chỉ tổ chức học riêng âm thanh hoặc ánh sáng) trước kia là các học viên được học đồng thời kỹ năng sử dụng cả hệ thống âm thanh và hệ thống ánh sáng. Các chuyên gia kỹ thuật của Công ty Phúc Thành, Electro - Voice - Dynacord và Studio Due sẽ lo giáo trình và hỗ trợ thiết bị giảng dạy cho khóa đào tạo này.

Theo lịch, khóa học sẽ diễn ra trong vòng 11 ngày (ngày hai buổi, kể từ 18-28/8), tại Cung Văn hóa Thể thao Thanh niên Hà Nội. 4 ngày đầu, các chuyên gia sẽ giới thiệu về kỹ thuật sử dụng hệ thống ánh sáng chuyên nghiệp, 6 ngày cuối sẽ giới thiệu về kỹ thuật sử dụng hệ thống âm thanh chuyên nghiệp. Trong quá trình học, các học viên sẽ được đi xem một số chương trình biểu diễn nghệ thuật trực tiếp, sau đó trao đổi trực tiếp với nhau trong các tiết học.

Được biết, khóa đào tạo này không chỉ tổ chức một lần duy nhất. Cục NTBD và Công ty Phúc Thành đã ký kết hợp đồng hợp tác đào tạo trong 3 khóa liên tiếp trong các năm tới. Hy vọng sau khóa học đầu tiên này, khả năng xử lý kỹ thuật âm thanh, ánh sáng của những kỹ thuật viên của các đơn vị sẽ được nâng lên rất nhiều.

Các chỉ số kỹ thuật trong máy ảnh.

số kỹ thuật trong máy ảnh.

1. Độ nhậy ISO: Độ nhậy sáng Đối với các máy ảnh truyền thống sử dụng film, chỉ số ISO biểu thị độ nhậy của film (film’s sensitivity), chỉ số ISO lớn thì film có khả năng nhạy sáng cao do đó sẽ thích hợp cho chụp ở tốc độ trập nhanh hay trong điều kiện thiếu sáng (low light). Tuy nhiên film có độ nhậy sáng càng lớn thì càng có xu hướng bị hiện tượng hạt mầu to (grainy).

Đối với máy ảnh kỹ thuật số, độ nhậy sáng phụ thuộc bộ cảm biến ánh sáng CCD/CMOS. Khác với máy ảnh dùng film người chụp bị phụ thuộc vào độ nhậy sáng của film, độ nhậy sáng của máy ảnh kỹ thuật số có thể chỉnh được. Khả năng chỉnh độ nhậy sáng ngay trên máy cũng là một ưu thế của máy ảnh kỹ thuật số khi so sánh với máy ảnh dùng film. Tuy nhiên CCD là thiết bị tương tự (analog) do đó khi tăng độ nhậy sáng có nghĩa là phải tăng cường khuyếch đại tín hiệu điện tử đồng nghĩa với việc khuyếch đại các tín hiệu nhiễu, ảnh cũng sẽ bị nhiễu màu nhiều hơn. Một vài tiến bộ gần đây trong công nghệ sản xuất chip đã cho phép tăng độ nhậy sáng vượt qua giá trị ISO 400 mà ít ảnh hưởng đến độ nhiễu màu.

2. Các chế độ Zoom

Zoom số (Digital Zoom): Đây không phải là zoom thật sự, đây thực chất là việc máy ảnh cắt lấy phần trung tâm của cảnh rối dùng thuật toán nội suy để tạo ra ảnh, vì vậy zoom kỹ thuật số làm giảm chất lượng của ảnh bù lại khả năng zoom của máy được mở rộng.

Zoom quang (Optical Zoom): Khả năng phóng đại thực của ống kính. Zoom quang cho bức ảnh đẹp và rõ hơn nhiều.

3. White balance - Cân bằng trắng.

Mục đích của cân bằng trắng là để có được màu sắc tốt nhất theo ý của người chụp (phản ánh trung thực màu cuộc sống, hay ám tông này tông khác tuỳ theo mục đích sáng tạo) Khi chụp hình, tuỳ theo tình huống ánh sáng mà người ta chỉnh WB trên máy sao cho nó đáp ứng nhu cầu.

Auto WB - cân bằng trắng tự động.

Máy sẽ tự phân tích ánh sáng mà nó thu được để chỉnh WB thích hợp

Daylight - ánh sáng ban ngày ~ 5200oK

Fluorescent - Đèn Neon ~ 4000oK

4. Các chế độ chụp hình của camera

Để giúp người chụp giảm nhẹ các thao tác khó khăn, các camera đời mới thường có sẵn các chế độ được lập trình, để vận dụng trong các tình huống khác nhau.

Auto - Chế độ tự động hoàn toàn

Ở mode này, camera sẽ tự động điều chỉnh mọi thông số liên quan để cho ra bức ảnh tạm được. Người chụp chỉ cần thao tác chọn bố cục, lấy nét, bấm và chụp (gần như là Point-and-Shoot, viết tắt là PnS)

High ISO: Sử dụng trong điều kiện trong nhà thiếu ánh sáng.

Close-up: (chụp cận cảnh) ở chế độ này chức năng Flash bị tắt, máy sẽ tự động cân chỉnh tiêu cự cho phù hợp với khoảng cách của vật thể.

SCN (những tình huống chụp thông dụng) bao gồm 20-24 tình huống cài đặt sẵn. Trong chế độ này, máy đã tự động cân chỉnh các thông số: Cân bằng trắng, màu sắc, chế độ Flash...phù hợp với từng điều kiện khác nhau như: chân dung, trẻ em, bãi biển, lửa trại, văn bản, nến, mặt trời mọc...Ta chỉ cần lựa chọn chế độ phù hợp để có bức ảnh đẹp.

Portrait Mode - chế độ chụp chân dung

Máy sẽ hiệu chỉnh tốt nhất (theo tình huống và tính toán của nó) để ra hình chân dung đẹp, ví dụ nó sẽ ưu tiên mở khẩu lớn để xoá phông nền chẳng hạn

Landscape mode - Chế độ chụp phong cảnh

Máy sẽ hiệu chỉnh tốt nhất để chụp phong cảnh, ví dụ như đóng khẩu nhỏ để đạt độ nét sâu nhất

Night Portrait mode - chế độ chụp chân dung đêm

Máy sẽ tự chỉnh để có ảnh chân dung đêm đẹp nhất theo tính toán của nó, ví dụ mở màn trập trong thời gian dài để thu nhận cả ánh sáng của hậu cảnh, của môi trường xung quanh

5. Thẻ nhớ

SD/MMC
Thẻ nhớ có vỏ bên ngoài nhỏ hơn CompactFlash. Đang dần dần thay thế CompactFlash. Thiết kế ban đầu có dung lượng tối đa là 2GB và dùng FAT16, sau này theo chuẩn SDHC là 4GB và dùng FAT32.

Mini SD

Vỏ ngoài nhỏ bằng nửa SD. Được dùng cho các máy điện thoại di động.

Micro SD

Vỏ ngoài nhỏ bằng một phần tư SD. Được dùng cho các máy điện thoại di động.

6. Flash - đèn chớp

Khi chụp hình trong điều kiện thiếu sáng, hoặc ngay cả ban ngày (khi chụp ngược sáng chẳng hạn), ta cần có một nguồn chiếu sáng cho đối tượng được chụp.

Auto Flash: Tự động bật Flash khi ánh sáng yếu

Red-eye: Tự động khử hiện tượng mắt đỏ (cho dù bạn quên hay có kích hoạt chế độ này trong phần Setting)

Fill- in: tích hợp hỗ trợ flash bên trong máy ảnh. Kỹ thuật được sử dụng để làm sáng các vùng bóng tối quá tương phản khi chụp hình. VD khi chụp chân dung ngược sáng, vùng hậu cảnh quá sáng, mặt người dễ bị tối, hoặc các vùng bóng đổ trên hốc mắt, mũi, sẽ đen thui, ta dùng flash đánh bổ trợ thêm để đảm bảo mặt người sáng tốt.

Off: Không bật Flash.

Chế độ căn sáng của máy kỹ thuật số

Với các loại máy kỹ thuật số hiện nay, người dùng có khả năng chọn và điều chỉnh chế độ căn sáng (Metering Mode), hay là cách mà máy ảnh đo sáng vật thể. Chế độ căn sáng hoạt động dựa trên việc đánh giá lượng ánh sáng hiện lên trong bức ảnh, từ đó điều chỉnh phơi sáng (exposure) cho phù hợp. Mặc dù vậy, đôi khi máy ảnh không đủ thông minh để điều chỉnh phơi sáng đúng khi sử dụng chế độ mặc định (Program), Ưu tiên tốc độ (Shutter priority) hoặc Ưu tiên khẩu độ (Aperture Priority). Thay vào đó người dùng có thể chỉnh tay chế độ căn sáng này.

Tiện ích upload ảnh miễn phí, không cần đăng ký! | up.anhso.net

Ảnh phải: Phơi sáng 1/20, chế độ mặc định (Program), căn sáng cục bộ (Partial Metering)

Ảnh trái: Phơi sáng 1/30, chế độ mặc định (Program), căn sáng trung tâm (Center-Weighted Metering)

Dưới đây là các chế độ Căn sáng có trong máy ảnh số:

1. Evaluative (đo theo đánh giá chung):
Tiện ích upload ảnh miễn phí, không cần đăng ký! | up.anhso.net

Ở chế độ này (còn gọi là matrix), máy đo sáng ở nhiều điểm khác nhau trong khung hình rồi chia giá trị thành các nhóm khu vực để xác định độ sáng tốt nhất cho từng khu vực trên bức ảnh rồi chia trung bình. Sử dụng phù hợp khi muốn bức ảnh sáng đều trên toàn khuôn hình.


2. Spot (đo một điểm):

Tiện ích upload ảnh miễn phí, không cần đăng ký! | up.anhso.net

Ở chế độ này, máy đo sáng ở một điểm nhỏ khoảng 5% khuôn hình trở xuống xung quanh điểm căn sáng chính và không (đúng hơn là ít) quan tâm tới các khu vực khác trong khuôn hình. Sử dụng phù hợp khi muốn tập trung thể hiện một điểm (~5%) trên khuôn hình như phần mặt trên ảnh chân dung bán thân. Ánh sáng ở “điểm” này sẽ chuẩn nhất, các phần khác sẽ là thứ yếu.

3. Partial (cục bộ / một phần):
Tiện ích upload ảnh miễn phí, không cần đăng ký! | up.anhso.net

Ở chế độ này, máy đo ánh sáng ở khoảng rộng diện tích khoảng 10-15% khuôn hình xung quanh điểm căn sáng chính và lấy giá trị trung bình (rộng hơn so với Spot). Sử dụng phù hợp khi cần ánh sáng điều hòa tốt ở một phần tỷ lệ như nêu trên trong bức ảnh.


4. Center-weighted (đo trung tâm):

Tiện ích upload ảnh miễn phí, không cần đăng ký! | up.anhso.net

Ở chế độ này, máy đo toàn bộ khuôn hình nhưng ưu tiên khu vực khoảng 60-80% diện tích trung tâm bức ảnh và lấy ánh sáng trung bình. Phù hợp với việc cần có ánh sáng tốt nhất cho khu vực rộng ở trung tâm bức ảnh như chụp chân dung, nhóm người, cảnh vật nói chung. Đây là chế độ thông dụng nhất và thường lấy làm chế độ mặc định của nhà sản xuất.

Tiện ích upload ảnh miễn phí, không cần đăng ký! | up.anhso.net
Từ trái sang: Đo điểm (Spot), Đo trung tâm (Center-weighted) và Đo theo đánh giá chung (Evaluative)

Nguồn: internet

Tổng hợp các kỹ thuật ánh sáng chói

Tổng hợp các kỹ thuật ánh sáng chói - 06-29-2005, 07:33 PM

Đây là các kỹ thuật áp dụng áng sáng chói vào ảnh , sau đây tôi xin trình bày các phương pháp đó

I. Ánh sáng chói với colorDogle

+ Ví dụ bạn đã tạo 1 text hoặc 1 chấm brush trên 1 layer trắng nhưng bạn không biết cách nào để đưa ánh sáng chói vào tác phẩm hãy xem ví dụ sau

1.) Chấm 1 busk trên 1 layer đã được tô màu đen , không có màu đen thì không có tác dụng

2.) Tôi sử dụng Brush cánh thiên thần sau

3.) Nhân đôi lớp chọn hòa trộn COlorDogle

4.) Nhấn Ctrl+B để đổi màu lớp vừa nhân đôi - để tăng hiệu ứng có thể tiếp tục nhân đôi lớp vừa nhân đôi hoặc sử dụng chức năng Brightness/Contract

Bonus : Nhân đôi lớp chứa cái cánh và vào Edit > Transform > Flip Horizontal để xaoy cánh - sau đó hòa trộn Screen

+ Kết quả

:
Sponsored Links
(#2)
Old



06-29-2005, 07:36 PM

II. Tận dụng những điểm sáng trên hình để làm chói hình

1.) Cùng là nhân đôi lớp và chọn hòa trộn ColorDogle , sau đó Ctrl+B để đổi màu , có thể sử dụng thêm Brightness/Contract để làm sáng chói

2.) Kết quả trước và sau
Trước

Sau

thay đổi nội dung bởi: killer, 05-05-2006 lúc 10:16 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
(#3)
Old




III. Sử dụng ColorDogle để tăng độ chói cho Effect

1.) TÔi tạo ra 1 tia sét

2.) TÔi Motion Blur nó

3.) Tôi nhân bản lớp sau đó COlorDogle và ColorBalance , nếu cần dùng thêm Brightness/Contract

4.) Nhân thêm lớp nữa


(#




IV. Sử dụng LinearDogle

1.) Tôi vẽ 1 giai điệu , tôi nhập hết chúng vào 1 layer nền đen

2.) TÔi Gausian Blur cho nó khoảng 4-5 pixel , sau đó ColorBalance cho nó , sau đó chọn hòa trộn LinearDogle , tôi nhân bản lớp LinearDogle thêm 1 cái nữa.

3.) Lúc đó tôi có

Hướng dẫn mua máy ảnh kỹ thuật số (phần 1)

Bài viết giới thiệu đến bạn những khái niệm cơ bản về máy ảnh, sự khác biệt giữa máy ảnh số và máy ảnh cơ.



Máy ảnh là một thiết bị được sử dụng để chụp hình, thường là các bức ảnh, có thể là từng ảnh hoặc ảnh liên tục như với máy quay. Một máy ảnh chỉ chụp ảnh còn được gọi là photo máy ảnhđể phân biệt với video camera- máy quay. Từ máy ảnh (camera) bắt nguồn từ một từ gốc la tinh camera obscura có nghĩa là phòng tối, đây là cơ chế chụp ảnh ban đầu trong đó một phòng kín có chức năng như bên trong máy ảnh hiện nay, tuy nhiên không có cách nào để ghi lại hình ảnh và xem lại ảnh ngay sau khi chụp. Máy ảnh sử dụng quang phổ thị giác hoặc quang phổ điện từ.

1. Mô tả

Bên trong mỗi máy ảnh đều có một khoang đóng kín, khi mở lỗ ống kính ở một đầu ánh sáng sẽ lọt vào bên trong. Hầu hết các máy ảnh đều có ống kính lắp ở đầu máy để hội tụ ánh sáng đi vào và điều chỉnh tiêu điểm làm rõ nét ảnh hoặc một phần ảnh trên bề mặt thu nhận ảnh. Đường kính của lỗ ống kính luôn luôn được kiểm soát bởi cơ chế màng chắn, tuy nhiên một vài máy ảnh có kích thước khẩu độ cố định.

Kích thước khẩu độ và độ sáng của cảnh vật được quyết định bởi lượng ánh sáng đi vào trong máy trong một khoảng thời gian nhất định, và cửa sập điều chỉnh độ dài của khoảng thời gian ánh sáng tới bề mặt thu nhận. Chẳng hạn như, trong điều kiện ánh áng yếu, tốc độ mở cửa sập sẽ chậm hơn (tức là thời gian mở nhiều hơn) làm cho phim có thể ghi lại được cả những ánh sáng yếu.

Do đặc tính quang học của ống kính, chỉ có những vật nằm trong một khoảng cách nhất định so với máy ảnh mới có thể được nhìn thấy rõ trong ảnh. Quá trình điều chỉnh khoảng cách này được gọi là thay đổi tiêu cự của máy. Có rát nhiều cách để xác định tiêu cự chính xác. Những máy ảnh đơn giản nhất có tiêu cự cố định và sử dụng khẩu độ nhỏ và ống kính có góc nhìn rộng để đảm bảo mọi vật trong một tâm xa nhất định so với ống kính (thường là 3 mét) tương đối rõ nét. Đặc điểm này thường thấy trong các máy ảnh dùng một lần hoặc những máy ảnh rẻ tiền. Máy ảnh cũng có thể có một khoảng tiêu điểm, còn gọi là quy mô tiêu điểm (scale focus) mà máy quy định sẵn. Người sử dụng có thể ước đoán hoặc đo khoảng cách từ vật tới ống kính và theo đó điều chỉnh tiêu điểm. Ở một vài camera, tiêu cự được đánh dấu bởi các kí hiệu (hình người bán thân, hai người lộn ngược; một cái cây hoặc núi)

Các máy ảnh dò cự ly (rangefinder camera) có thể đo khoảng cách tới vật cần chụp bằng một thị sai (parallax) ở phía trên máy ảnh cho phép xác định tiêu điểm một cách chính xác. Các máy ảnh một ống kính cho phép người chụp xác định tiêu cự và bố cục ảnh bằng mắt sử dụng vật kính và một gương di động để chiếu hình ảnh lên một kính mờ hoặc một màn hình lăng kính (micro prism). Máy ảnh hai ống kính sử dụng vật kính và một ống kính chỉnh tiêu cự (thường giống với vật kính) song song với thân máy để xác định bố cục ảnh và chỉnh tiêu điểm. View camera sử dụng một màn hình kính mờ , kính mờ được thay thế bằng một tấm kính ảnh hoặc một cuộn phim trước khi phơi sáng.

Rất nhiều máy ảnh hiện đại có hệ thống kính để tự động điều chỉnh tiêu điểm của máy bằng nhiều phương pháp khác nhau.

Các máy ảnh truyền thống nhận ánh sáng đi vào trên một phim hoặc một tấm kính ảnh. Các video máy ảnh hoặc máy ảnh kĩ thuật số sử dụng phim điện tử, loại thường dùng là cảm biến CCD hoặc CMOS để lưu lại hình ảnh, hình ảnh sau đó có thể chuyển thành ảnh hoặc lưu trong băng hoặc bộ nhớ máy tính bên trong máy ảnh để xem lại hoặc xử lý.

Máy ảnh có thể chụp rất nhiều ảnh liên tiếp nhau gọi là máy quay phim hoặc cinecamera ở châu Âu; những máy ảnh để chụp ảnh tĩnh gọi là still camera (máy ảnh chụp ảnh tĩnh), Tuy nhiên hai khái niệm này chỉ có tính tương đối vì người ta thường sử dụng still camera để quay phim, và các máy ảnh kĩ thuật số hiện đại ngày nay có thể dễ dang chuyển từ chế độ máy ảnh sang máy quay phim và ngược lại. Video camera là một loại movie camera (máy quay) dùng để quay hình ảnh dưới dạng kĩ thuật số (sử dụng công nghệ tương tự hoặc công nghệ kĩ thuật số). Stereo camera có thể chụp ảnh ba chiều (3D) bằng cách chụp hai ảnh khác nhau và kết hợp với nhau để tạo ảo ảnh có chiều sâu trong hình ảnh kết hợp. Stereo camera chụp các ảnh để in hình 3D hoặc chiếu ảnh có hai ống kính bên cạnh nhau. Stereo camera chụp ảnh để in các ảnh nhỏ có từ 3 đến 5 ống kính hoặc nhiều hơn.

Một vài máy ảnh phim có thiết bị in ngày tháng tự động lên phim âm bản.

2.Lịch sử máy ảnh

Bức ảnh đầu tiên được Joseoh Nicephore Niepce chụp vào năm 1826. Ông sử dụng một máy ảnh làm bằng một hộp gỗ trượt Charles and Vincent Chevalier sản xuất tại Paris. Niepce tạo ra bức ảnh dựa trên một khám phá của Johanm Heinrich Schultz (1724): một hỗn hợp bạc và phấn tối đi khi đưa ra ánh sáng. Tuy nhiên máy ảnh đã ra đời trước đó rất lâu. Trước khi phát minh ra ảnh người ta không có cách nào để lưu lại ảnh chụp từ các máy ảnh ngoại cách vẽ lại bằng tay.

Máy ảnh đầu tiên rất nhỏ, thậm chí có thể mang đi được khắp nơi được sản xuất bởi Johann Zahn vào năm 1685. Những máy ảnh đầu tiên tương tự như mô hình của Zahn, tuy nhiên chúng thường có gắn thêm một hộp gỗ di động để chỉnh tiêu điểm. Trước khi chụp, người ta lắp một tấm kính ảnh vào phía trước kính ngắm để ghi lại hình ảnh. Phép chụp hình của Jaqures Daguerre sử dụng một tấm đồng trong khi phép chụp hình của Willia, Fox Talbot ghi hình ảnh lên giấy.

Việc Frederick Scott Archer vào năm 1850 tạo ra công nghệ xử lý ảnh bằng tấm colodion ẩm đã làm giúp giảm thời gian phơi sáng đáng kể, tuy nhiên đòi hỏi người chụp ảnh phải chụp và rửa ảnh tạị chỗ, trong một phòng kín di động. Tuy hơi phức tạp nhưng phương pháp xử lý ảnh ambrotype và tintype được sử dụng rất rộng rãi trong suốt nữa sau của thế kĩ 19. Các máy ảnh sử dụng tấm kính ảnh ướt có thiết kế hơi khác đi so với ban đầu, một vài loại máy (như mẫu máy phức tạp Dubroni 1864) còn có thể thực hiện rửa ảnh bên trong máy ảnh thay vì trong một phòng tối. Một vài loại máy ảnh lắp nhiều ống kính. Trong thời gian này, bellows (phần xếp của máy ảnh cho phép ống kính di động) đuợc sử dụng rộng rãi.

II.Sự khác biệt giữa máy ảnh số và máy ảnh cơ

Nếu như bạn đã quen chụp ảnh bằng máy cơ, bạn sẽ nhận thấy một vài điểm khác biệt khi sử dụng các chế độ chụp của máy ảnh số. Sau đây chúng tôi sẽ tóm tắt vài điểm khác biệt cơ bản.

1. Nguồn điện

Máy ảnh cơ: sử dụng pin dùng một lần và không phải thay pin thường xuyên

Máy ảnh số: có thể sử dụng một hoặc nhiều loại pin- cả pin dùng một lần và pin sạc- đòi hỏi phải thường xuyên thay hoặc sạc pin

2. Ghi hình ảnh

Máy ảnh cơ: Sử dụng phim với nhiều kích thước khác nhau và độ nhạy sáng khác nhauMáy ảnh số: Sử dụng một chip silicon nhạy sáng, có hai loại chip khác nhau: CCD hoặc CMOS. Các chip này quyết định kích thước ảnh và độ nhạy sáng của máy. Bằng cách chỉnh sửa các cài đặt trong máy bạn có thể chụp với các hiệu ứng khác nhau tương tự như chụp với các loại phim khác nhau.

3.Ngắm ảnh

Máy ảnh cơ: Sử dụng khe ngắm quang cho phép nhìn thấy 97 đến 100% khung cảnh.

Máy ảnh số: Sử dụng khe ngắm quang hoạc cùng với một màn hình LCD hiển thị 100% khung cảnh. Tuy nhiên rất khó nhìn màn LCD trong điều kiện ánh sáng nhiều, hơn nữa dùng màn LCD rất tốn pin. Rất nhiều camera thay thế khe ngắm quang bằng một khe ngắm điện tử EVF (thường được sử dụng trong máy quay phim). Tuy nhiên những người quen chụp với khe ngắm quang thường không thích chụp với EVF, vì thế hãy dùng thử trước khi mua.

4.Chụp ảnh

Máy ảnh cơ: chụp ảnh tức thời

Máy ảnh số: Có nhiều chế độ, phụ thuộc vào kích thước ảnh, định dạng ảnh, loại media, dung lượng còn lại của thẻ nhớ, loại cảm biến và tốc độ lấy nét.

5.Lưu ảnh

Máy ảnh cơ: Ảnh được lưu trực tiếp trên phim, chỉ sử dụng được mỗi phim một lần và mỗi cuộn có một số phim nhất định.

Máy ảnh số: Lưu ảnh thành các file dạng số trong bộ nhớ có thể sử dụng nhiều lần của thẻ nhớ hoặc đĩa, cả hai loại này đều có nhiều dung lượng khác nhau và có thể lưu rất nhiều ảnh một lúc.

5. Hiển thị ảnh

Máy ảnh cơ: Ngoài một vài loại máy ảnh dân dụng có hệ thống Advanced Photo System, máy ảnh cơ không thể hiển thị hình ảnh sau khi chụp. Khi phim đã rửa, bạn có thể quét ảnh hoặc phim để có thể xem trên màn hình máy tính hoặc ti vi.

Máy ảnh số: Bạn có thể xem lại ảnh trên màn hình tinh thể lỏng. Ngoài ra, rất nhiều camera cho phép kết nối với máy tính để xem với bạn bè. Từ đó bạn cũng có thể gửi ảnh của mình lên mạng để chia sẻ với bạn bè ở khắp nơi.

6. In ảnh

Máy ảnh cơ: Mang phim đến cho những người rửa ảnh để có thể in hoặc chuyển thành các file kĩ thuật số.

Máy ảnh số: Bạn có thể chuyển ảnh xuống máy tính để in ảnh bằng máy in ở nhà hoặc, nếu như bạn có một máy in tương thích, có thể kết nối trực tiếp máy ảnh với máy in đó. Một cách khác nữa là đặt in qua một dịch vụ trực tuyến hoặc mang đến các cửa hàng ảnh.

Hướng dẫn mua máy ảnh kỹ thuật số (phần 2)

Hướng dẫn mua máy ảnh kỹ thuật số (phần 3)

Theo aha.vn

Ánh sáng trong nhiếp ảnh

Ánh sáng quyết định các thông số thiết lập trên máy như tốc độ cửa trập, khẩu độ và ISO.

Những người mới chơi thường không đánh giá cao vai trò của ánh sáng trong quá trình tạo nên một bức ảnh. Ánh sáng quyết định các thông số thiết lập trên máy như: tốc độ cửa trập, khẩu độ và ISO. Cùng với sự phát triển như vũ bão của khoa học, các thế hệ máy ảnh mới ngày càng "thông minh" lên. Những thao tác tinh chỉnh phức tạp bằng tay giờ đây có thể được tự động căn chỉnh bằng thuật toán trong máy. Công việc của con người nhiều khi chỉ đơn giản là...ngắm và chụp (point and shoot). Tuy nhiên, không phải cứ để cho máy quyết định hay nắm rõ kỹ thuật chụp là có được những bức ảnh hoàn hảo.


Ánh sáng quyết định sự thành bại của mỗi bức ảnh. (Ảnh: Nguyễn Tiến Hòa).

Ánh sáng còn quyết định cách bố cục các đối tượng trong ảnh và thời khắc bấm máy. Bạn có thể cho rằng, một nhiếp ảnh gia giỏi luôn biết cách tạo nên những bức hình đẹp bất kể là lúc ban trưa, bình minh hay hoàng hôn. Tuy nhiên, nếu đã là một tay máy "có hạng", chẳng ai dại làm khó bản thân bằng cách "thách thức" với những điều kiện ánh sáng phức tạp. Một bức ảnh chân dung đơn thuần chụp vào giữa trưa nắng thường không lột tả hết vẻ đẹp của đối tượng cũng như mối liên hệ với môi trường xung quanh. Khi ánh sáng gắt hắt mạnh từ trên xuống, mặt người sẽ tối đi trông thấy. Trong trường hợp này, hầu như không còn khái niệm "phơi sáng chuẩn". Muốn đối tượng chính sáng hơn, bạn buộc phải nâng thời gian mở cửa trập. Hậu quả là các mảng hậu cảnh phía sau sẽ bị "cháy" nghiêm trọng tạo nên những mảng loang lổ rất nghịch mắt. Ngược lại, muốn hậu cảnh đỡ "cháy", bạn sẽ phải giảm tốc độ màn trập. Mặt đối tượng lúc này lại thiếu sáng. Tối ưu hóa dải tương phản bằng thuật toán trong máy hay sử dụng phần mềm xử lý ảnh có lẽ là giải pháp hợp lý, nhưng không phải lúc nào cũng áp dụng được. Hiện tượng trên cũng hay gặp khi chụp ảnh phong cảnh có nhiều khu vực tương phản cao như bầu trời - tòa nhà, sân nắng - bóng cây...


Khung giờ vàng để bấm máy là lúc 6h30 đến 8h30 sáng và 5h đến 6h30 chiều.
(Ảnh: Trần Xuân Quang).

Một chiếc máy ảnh dù là đơn giản nhất vẫn có thể cho ảnh đẹp nếu điều kiện chiếu sáng hợp lý. Với dân chơi ảnh già dặn kinh nghiệm, thời khắc bấm máy lý tưởng trong ngày thường vào khoảng một đến hai giờ sau bình minh hoặc hoàng hôn. Ở các nước Đông Nam Á, "khung giờ vàng" là lúc 6h30 - 8h30 sáng và 5 - 6h30 chiều.

Có ba lý do để bạn nên tập "bắt hình" vào thời điểm này:

1. Ánh sáng chiếu xiên giúp nhấn mạnh hình dạng và kết cấu vật thể, gây hiệu ứng đổ bóng và tạo ra những mảng tương phản tự nhiên.

2. Ánh nắng ấm hơn so với buổi trưa, các màu sắc hiện lên rực rỡ và tươi tắn. Ngoài ra, cân bằng trắng của máy thường làm việc tốt nhất vào thời điểm này khiến ảnh đỡ bị xỉn hay ngả lạnh.

3. Ánh sáng đỡ gắt hơn buổi trưa, do đó, các mảng giao giữa tiền cảnh và hậu cảnh mềm hơn, ít khi xảy ra hiện tượng cháy sáng.

Ngoài ra, việc di chuyển và chụp ảnh vào "khung giờ vàng" thường đỡ vất vả, đặc biệt là vào những ngày hè nắng chói chang.


Thời khắc bấm máy chỉ chênh nhau một chút nhưng hiệu quả nhấn mạnh lại khác hẳn nhau.
Ảnh: Digital Photography School.

Khi đã chọn được thời điểm phù hợp, bạn còn phải quan tâm đến thời khắc chính xác để bấm máy. Lấy hai ảnh trên làm ví dụ, mặc dù thời khắc bấm máy chỉ chênh 18 giây song hiệu quả nhấn mạnh của mỗi bức lại khác hẳn nhau. Ở đây, không so sánh xem ảnh nào đẹp hơn mà chỉ đi vào phân tích mục đích của tác giả trong việc vận dụng ánh sáng. Nếu muốn một bức ảnh với ánh sáng khuếch tán đều, các vùng giao không quá sắc cạnh và độ tương phản thấp, nên chụp vào lúc trời có mây hoặc nắng nhẹ. Ngược lại, nếu muốn ảnh có điểm nhấn ở cách đổ bóng, độ tương phản cao, các chi tiết sắc nét, bạn hãy chụp vào lúc nắng chiếu xiên, cường độ sáng mạnh.

Nghệ thuật nhiếp ảnh coi trọng yếu tố thiết bị. Tuy nhiên, chụp thứ gì và chụp như thế nào lại là một vấn đề hoàn toàn khác. Nếu kiểm soát tốt các yếu tố ảnh hướng đến ảnh (trong đó có ánh sáng), bạn vẫn có thể thu được những bức hình đẹp dù trong tay chỉ có chiếc camera phone rẻ tiền.

Theo SoHoa

Ánh Sáng Và Một Số Kỹ Thuật Quay Phim

Thứ ba, 02/06/2009 04:37 am

Thấy bài này có vẻ được nên post lên cho anh em quay phim nào muốn tìm hiểu thêm về thông tin chuyên ngành....

1. Họa sĩ vẽ bằng ánh sáng
Thời trước, công việc quay phim được giao cho một người. Người này không chỉ sử dụng máy quay mà còn phải rửa và tráng phim trong phòng kín. Tuy nhiên theo thời gian, khi nghệ thuật quay phim ngày càng phát triển và trở nên phức tạp, nhiệm vụ của nhà quay phim dần dần đặc trưng hơn và sự đóng góp của họ trong bộ phim ngày càng quan trọng. Rất nhiều sáng tạo kỹ thuật ghi nhận cho đạo diễn D.W.Griffith bắt nguồn từ nhà quay phim của ông, Billy Bitzer, hoặc sự cộng tác thân thiết đầy sáng tạo giữa hai người.


Đạo diễn hình ảnh hiện đại ( Director of Photography- Cinematographer )

không bắt buộc là người trực tiếp cầm máy quay, nhưng họ phải chuyển tải được ý tưởng của biên kịch và đạo diễn thành hình ảnh sống động. Dưới tay Đạo diễn hình ảnh có nhiều người phụ trách từng việc riêng biệt. Những người này giúp Đạo diễn hình ảnh rảnh rang để giải quyết trách nhiệm chính - sáng tạo tâm trạng, không khí, kiểu quay phù hợp cho mỗi cảnh và duy trì chất lượng những việc này trong suốt cả phim.

Đạo diễn hình ảnh được coi là hoạ sĩ vẽ bằng ánh sáng. "Nếu không nhờ trình độ và tài năng của đạo diễn hình ảnh thì không thể nào chuyển tác phẩm của nhà văn thành những cảnh phim sống động cho mọi người xem", nhà quay phim Michael Benson nói. Vai trò của Đạo diễn hình ảnh bắt đầu từ khi phim còn chưa bắt đầu bấm máy. Họ thường xuyên phải hội ý với nhà sản xuất và đạo diễn về vô số chi tiết kỹ thuật, kể cả sự lựa chọn nguyên liệu phim và phòng kín. Họ cũng thường chọn địa điểm được tả trong kịch bản để chắc chắn nó thích hợp với cảnh quay, tính toán bao nhiêu máy quay và dụng cụ ánh sáng đủ để quay cảnh đó. Đạo diễn nghệ thuật và hoạ sĩ thiết kế phông màn cùng thảo luận với đạo diễn hình ảnh về góc độ ánh sáng và cách lắp đặt máy quay trong mỗi cảnh.

Nhiều người nghĩ rằng đạo diễn chỉ cho diễn viên những việc phải làm và Đạo diễn hình ảnh ghi hình cảnh đó. Điều đó đúng, nhưng quá trình này không chỉ đơn giản như vậy. Sự chuyển biến từ kịch bản ban đầu đến những hình ảnh trên màn ảnh rộng diễn ra qua ống kính của Đạo diễn hình ảnh. Làm phim là tập hợp những gì có sẵn và lọc qua một thiết bị- máy quay. Trước khi ghi hình cảnh đầu tiên, tất cả chỉ có hợp đồng, ý tưởng, khái niệm, kịch bản, và hy vọng mà thôi.

Một khi phim đã khởi quay, đạo diễn hình ảnh là người quan trọng thứ hai trong đoàn, chỉ sau đạo diễn. Làm việc cùng nhau, đạo diễn và đạo diễn hình ảnh quyết định góc quay, bố trí, chuyển động máy quay trong từng phân cảnh. Việc gì đã làm cho đạo diễn hình ảnh đặt máy quay ở đây mà không là ở đằng kia? Janusz Kaminski cho rằng: "Tất cả những kinh nghiệm cuộc đời của một người tạo ra mỗi chọn lựa sáng tạo của anh ta. Đó là điều tạo nên dấu ấn riêng cho mỗi đạo diễn hình ảnh". Rồi họ chọn ống kính và bộ lọc sáng phù hợp để có thể đạt được những nét cơ bản theo kịch bản có trước, xác định độ sáng, dựng dụng cụ tạo sáng để tạo được hiệu quả và màu sắc đặc thù. Sau đó đạo diễn hình ảnh cùng xem lại cảnh đã quay mỗi ngày để đánh giá hiệu quả công việc và thay đổi kịp thời trong lần quay tới.

Vào giai đoạn cuối, đạo diễn hình ảnh giám sát sự thay đổi của bản phim đầu tiên trong phòng kín để chắc chắn độ sáng và phong thái các màu sắc chủ đạo phù hợp với những hình ảnh chất lượng trên màn ảnh rộng cho khán giả thưởng thức. Đạo diễn hình ảnh bỏ nhiều thời gian vào công việc, bù lại họ mang đến cho khán giả, trong vài giây phút ngắn ngủi, cơ hội để đến một thế giới hoàn toàn mới lạ.


2. Các vị trí khác trong nhóm quay phim
Nhà quay phim ( Camera Operator )

Đạo diễn hình ảnh có phải là nhà quay phim không?

Câu trả lời là "phải". Trong những đoàn làm phim nhỏ, Đạo diễn hình ảnh vẫn hay đảm nhận việc ghi hình. Nhưng nhà quay phim không phải lúc nào cũng là Đạo diễn hình ảnh. Nhà quay phim thường sử dụng ánh sáng từ các hướng khác nhau để quay cận cảnh mặt diễn viên. Đôi lúc trong những cảnh nhiều máy quay phim ở các góc độ, họ không sử dụng ánh đèn nào cả. Nhà quay phim điều khiển máy quay, kiểm tra và chịu trách nhiệm về các đoạn phim đã thực hiện: ánh sáng, góc nhìn, hình ảnh và sự diễn đạt âm thanh. Họ cần nắm rõ cấu tạo của máy quay và thường giải quyết những vấn đề kỹ thuật xảy ra trong suốt quá trình làm phim.

Đạo diễn hình ảnh thì thạo sử dụng ánh sáng với nhiều kiểu và độ nhoè khác nhau. Trong những cảnh hoành tráng, đạo diễn hình ảnh thường quản lý nhiều nhà quay phim lo riêng về các chuyển động của máy quay. Sự khác biệt giữa hai chức danh, ngoài kinh nghiệm và kỹ thuật, còn nằm ở khoản lương họ nhận được.

Trong những đoàn làm phim lớn sẽ có thêm:

+ Trợ lý quay phim thứ nhất ( Focus Fuller ) - thay ống kính, giữ máy quay hoạt động theo đúng chế độ, giữ nguyên mục tiêu khi máy quay chuyển động, đánh dấu vị trí diễn viên đứng và đo khoảng cách từ vật thể đến ống kính.

+ Trợ lý quay phim thứ hai ( Clap Boy)- chuẩn bị đạo cụ cho Trợ lý thứ nhất, thay phim, điền vào bản báo cáo hoạt động và sử dụng clapperboard ở đầu hay cuối mỗi phân cảnh.

Phụ trách ánh sáng ( Gaffer )

Vai trò của người phụ trách ánh sáng ảnh hưởng mật thiết đến sự thành công của một bộ phim. Nói cho cùng, tất cả những công việc sản xuất như phông màn, đạo cụ, tài năng, và quay phim đều phải dựa vào ánh sáng mới nổi bật được. Ánh sáng ẩu dễ làm hư một tác phẩm nghệ thuật, và ngược lại, ánh sáng đẹp sẽ làm tăng thêm giá trị một bộ phim bình thường.

Phụ trách ánh sáng quản lý độ sáng, màu sắc, độ tương phản, nguồn sáng và tính tự nhiên của ánh sáng. Họ cũng thường là người quản lý điện đóm, bảo đảm đủ năng lượng cho các độ sáng ở mọi cảnh quay. Trong những cảnh rộng, họ thường có thợ điện và vài người thợ lắp ráp giúp những việc tay chân cần thiết cho các yêu cầu điện đóm. Nhờ đó người phụ trách có thể rảnh rang lo ánh sáng, cụ thể là thiết kế, sắp đặt, và điều khiển những thiết bị ánh sáng và dàn đèn.

Kinh nghiệm và phong cách là những yếu tố cần thiết để chọn một người quản lý ánh sáng. Kinh nghiệm rất quan trọng. Lo ánh sáng cho một góc quay hay nhiều góc quay cùng một lúc là những chuyện rất khác nhau. Nhiều người phụ trách ánh sáng đã vô cùng lúng túng khi tìm cách lên đèn cho một cảnh sử dụng nhiều máy quay ở các góc độ, nhất là khi họ đã quen với kiểu quay một máy. Nói về phong cách, đó là khả năng ghi nhớ bối cảnh của một bộ phim. Ví dụ trong một bộ phim khung cảnh đồng quê, phụ trách ánh sáng cần chú ý hạn chế kiểu ánh sáng thành thị màu mè.

Phụ trách ánh sáng phối hợp chặt chẽ với Đạo diễn hình ảnh để cùng làm tôn lên phong cách nghệ thuật của một bộ phim. Họ thường đứng ở vị trí thứ ba, sau Đạo diễn, Đạo diễn hình ảnh ( và nhà quay phim, nếu có ). Có câu chuyện kể rằng khi một vị đạo diễn hình ảnh nổi tiếng và đáng kính được các sinh viên hỏi điều gì quan trọng nhất họ có thể làm để nâng cao chất lượng hình ảnh, ông đã trả lời: "Hãy thuê người phụ trách ánh sáng tốt nhất có thể, thậm chí chia một phần lương của mình cho anh ta".

Trợ lý ánh sáng ( Best Boy )


Trong những đoàn làm phim lớn sẽ có trợ lý ánh sáng. Trợ lý làm việc chủ yếu với đạo diễn hình ảnh và là cánh tay phải của người phụ trách ánh sáng. Công việc chủ yếu của họ là bảo đảm điện năng, chăm lo cho nhóm quay phim, lắp đặt thiết bị, quản lý công việc giấy tờ, và thuê thêm người nếu có những cảnh quay lớn phức tạp. Đôi lúc khi quản lý ánh sáng quá bận, người trợ lý này phải luôn luôn sẵn sàng để phụ việc hoặc làm thay người phụ trách ánh sáng.

Một khi Đạo diễn hình ảnh và phụ trách ánh sáng đã hội ý xong, công việc của trợ lý ánh sáng là lên đèn ở độ sáng và mờ cần thiết để phối hợp với tốc độ phim, tương phản, thiết bị lọc sáng, ống kính, và loại phim. Thường những bóng đèn họ sử dụng là những bóng đèn lớn ( 12,000 W đến 36,000 W ) và cần khá nhiều điện năng. Vài loại bóng đèn họ sử dụng được thiết kế đặc biệt chỉ dùng để bắt chước ánh sáng ngày ( đèn HMI ) hoặc đêm ( đèn Tungsten ). Họ cũng có những loại keo để tạo ra nhiều màu sắc khác nhau và làm ánh sáng nhạt hơn.

Hậu đài ( Grips )


+ Key Grip: Quản lý các nhân viên hậu đài. Đồng thời đây cũng là người tháp tùng và mang theo đầy đủ đồ nghề cho nhà quay phim đến những địa điểm quay.
+ Second Company Grip: Đặt hàng dụng cụ cần thiết cho công việc hậu đài ở mỗi phim.
+ Crane/ Dolly Grip: Người thiết kế đường ray máy quay, điều khiển tay cẩu máy quay hoặc lo phần "chân" của các máy quay, như cây chống, cây dù đủ cỡ...
+ Construction Grip: Dựng/ tháo phông màn, dựng dàn đèn, bảo trì phông cảnh.
+ Company Grips:
Giúp việc lặt vặt cần thiết khi dựng cảnh.

3. Một số kỹ thuật quay phim
Góc quay là góc nhìn từ máy quay với chiều sâu, chiều dài, chiều rộng cân xứng với vật hay hành động được quay. Góc nhìn từ máy quay không chỉ quyết định cái gì sẽ xuất hiện trong cảnh đó mà nói chung còn là cách khán giả sẽ nhìn sự việc - gần hay xa, từ trên xuống hay từ dưới lên, chủ quan hay khách quan…

Do đó sự chọn góc quay không chỉ ảnh hưởng đến tiến độ câu truyện mà còn thể hiện chất lượng thẩm mỹ của cảnh quay và quan điểm tâm lý của khán giả. Qua nhiều năm, đạo diễn và nhà quay phim đã thành lập một kiểu quy ước liên quan đến kỹ thuật, thẩm mỹ và đặc tính tâm lý của nhiều góc quay khác nhau.

Góc ngang ( vừa tầm mắt ) để diễn tả cảnh giống như thật nhưng ít kịch tính. Người ta cho là nó cung cấp cái nhìn bình thường và thường quay từ độ cao 1.2 m đến 1.8 m. Tầm mắt của nghệ sĩ ( chứ không phải của nhà quay phim ) quyết định chiều cao của máy quay, và đặc biệt chủ yếu trong những khi quay cận cảnh. Vì hướng nhìn bình thường nên cảnh quay góc ngang thường được sử dụng để tạo nên tình huống và chuẩn bị cho khán giả một cảnh liên quan.

Trong cảnh quay góc cao máy quay nhìn xuống sự vật. Theo kỹ thuật thì nó có thể cho phép đạo diễn có cái nhìn bao trùm hết mặt đất và hành động trong chiều sâu. Cảnh như vậy cũng sẽ có khuynh hướng làm chậm hành động lại và giảm bớt độ cao của sự vật hay nhân vật ( theo luật xa gần ). Nét đặc trưng cuối cùng này có thể gây ra nhiều hiệu quả tâm lý phụ, ví dụ như cho khán giả cảm giác mạnh mẽ hơn nhân vật trên màn ảnh hay ngụ ý hạ thấp tầm quan trong của bất cứ nhân vật nào với những người hoặc khung cảnh xung quanh.

Trong phim của Murnau The Last Laugh, diễn viên Emil Jannings thường được quay từ trên xuống sau sự sụp đổ của ông, trong khi trước đó các cảnh miêu tả ông như là một ông gác cổng kiêu hãnh thường được quay ở góc thấp. Trong cảnh quay góc thấp, máy quay thường đặt ở dưới nhìn lên sự vật. Hiệu quả của cách này thường là để tạo kịch tính, tạo nên sự xuyên tạc quyền lực của viễn cảnh và toàn bộ sự việc. Nó thường đẩy nhanh diễn biến phim, thêm tầm cao và sức mạnh cho nhân vật.

Sự sắp đặt máy quay góc thấp chiếm ưu thế trong phim Citizen Kane của Orson Welles để làm nổi bật sự to lớn phi thường của ông trùm báo chí. Để chấp nhận việc thường xuyên sử dụng kiểu quay này, Welles đã phải xây dựng phim trường toàn là trần nhà. Chính sự có mặt khắp nơi của trần nhà ở cảnh nền đã tạo nên một trong những nét đặc trưng khác thường của Citizen Kane. Chỉ đơn thuần thay đổi góc quay, đạo diễn có thể không chỉ cho thấy sự thăng trầm trong cuộc đời nhân vật mà còn thổi vào thái độ khán giả phải chấp nhận qua những cá tính và hành động trong phim.

Sự đa dạng trong các góc quay là vô tận. Không có luật lệ nào về chuyện phải sử dụng góc quay nhất định cho một cảnh nào đó. Góc ngang, góc cao và góc thấp chỉ là những nhóm chính, như là cách quay cạnh ( thêm một chiều nữa cho sự vật ), góc Hà Lan / khung nghiêng ( nhìn sự vật trong cái nhìn nghiêng hiệu quả cao ) và rất nhiều góc quay khác được sử dụng cũng như chưa được biết đến qua bao nhiêu thập kỷ làm phim.

Chuyển động máy quay là sự di chuyển ngang, dọc, theo đường ray ( sự chuyển động của máy quay trên một đường ray ngắn đặt sẵn quay theo vật thể di chuyển ) và phóng to thu nhỏ. Có những quy ước quan sát quốc tế dành cho chuyển động máy quay. Theo quy định, một nhà quay phim sẽ chạy máy quay ở vị trí nhất định trong một thời gian ngắn trước khi bắt đầu chuyển động, và đứng im một lần nữa sau khi hoàn tất chuyển động. Luật lệ này không chỉ giúp cho hình ảnh chuyển động uyển chuyển mà còn cho phép biên tập viên có sự lựa chọn giữa cảnh tĩnh và cảnh động khi đang chỉnh sửa phim.

Một cách nhìn thoáng hơn về luật này là chuyển động bắt đầu và kết thúc ở một điểm đặc biệt nào đó đã được chọn sẵn và quay tập nhiều lần trước khi quay chính thức. Đạo diễn hình ảnh trong trường hợp này khá quan trọng trong việc quyết định chuyển động máy, ví dụ sau một cảnh quay ngang từ trái sang phải không thể nào có cảnh quay ngang từ phải sang trái, hay là sự chuyển động của nghệ sĩ từ trái sang phải không thể theo sau một sự chuyển động khác từ hướng ngược lại.

Ngoài kiểu quay thường còn có kiểu quay cầm tay, một máy quay xách tay nhẹ cân cầm trên tay của nhà quay phim và dựa vào vai của người đó mà không cần dùng chân chống. Kiểu quay này bắt nguồn từ nhà quay phim thời sự và được sử dụng rộng rãi trong các phim tài liệu và những nhà làm phim tiên phong. Đầu những năm 60’ việc sử dụng máy quay phim cầm tay trong việc sản xuất phim điện ảnh ngày càng tăng, vừa tiện lợi vừa đạt được cảm giác thật hơn trong một số cảnh quay.